Thử tưởng tượng cuộc sống không có giấy vệ sinh hay một sản phẩm giấy gia dụng nào đó mà chúng ta vẫn dùng đến hàng ngày. Chùi rửa, vệ sinh, hỉ mũi, tẩy trang… chúng ta dùng giấy thường xuyên mà không hề mảy may suy tính, bởi dường như nó đã trở thành một thói quen tiện lợi.
Có rất nhiều nhãn hiệu giấy vệ sinh trên thị trường nhưng phần lớn
chúng chỉ thuộc sở hữu của một vài công ty – và sự độc quyền thị trường
lại đang ngày càng lớn mạnh. Gần đây, hãng giấy SCA khổng lồ thông báo
tiếp quản doanh nghiệp giấy châu Âu Procter & Gamble trị giá 512 tỉ
euro, và bổ sung thêm các nhãn hiệu Charmin, Bounty và Tempo vào những
sản phẩm giấy hiện có của công ty, bao gồm Velvet, Handy Andies, Wipe
& Clean và Tork. Thông tin về vụ liên doanh này, báo chí còn tiếp
tục đưa tin SCA dẫn đầu trong khảo sát của Quỹ quốc tế về bảo vệ thiên
nhiên (WWF) về 5 nhà sản xuất giấy hàng đầu, dựa trên việc thực hiện môi
trường.
Nhưng ngay trong ngành sản xuất giấy vệ sinh, dường như có sự lầm tưởng
về mặt môi trường. Điều mà lĩnh vực gây quan ngại sinh thái khổng lồ
này không nói tới là, mặc dù SCA được đánh giá là bền vững (sinh thái)
hơn các công ty khác, nó cũng chỉ “đứng đầu” trong số ít những người
tuân thủ, nắm giữ 46% khả năng sản xuất giấy bền vững, đúng tiêu chuẩn
cho thị trường châu Âu.
Theo khảo sát năm 2006 của WWF “Xếp hạng các hãng giấy lớn” (Scoring of
the Tissue Giants), hầu hết các sản phẩm giấy lụa ở các cửa hàng hiện
nay được làm từ tơ tinh khiết và không có thành phần tái chế. Ở châu Âu,
năm nhà sản xuất giấy “khổng lồ” – Georgia Pacific, Kimberly- Clark,
Metsä Tissue, Procter & Gamble và SCA – những hãng cung cấp khoảng
75% giấy ở thị trường châu Âu, đang sản xuất các sản phẩm tái chế ở mức
thấp đáng báo động.
Tổ chức Hòa bình xanh đã tham gia chiến dịch “Kleercut” chống lại
Kimberly-Clark, nhà sản xuất các nhãn hiệu như Andrex and Kleenex. Chiến
dịch kêu gọi Kimberly-Clark sử dụng sợi tơ tái chế cho những sản phẩm
của họ, mặt khác, người ta nói rằng công ty này đang “phá sạch những khu
rừng nguyên sinh” một cách dễ dãi.
Giấy tái chế có bảo vệ môi trường không?
Mỗi người châu Âu sử dụng 13kg giấy vệ sinh mỗi năm, tương đương với 22
tỷ cuộn giấy trên toàn châu Âu hàng năm. Giấy tái chế có khả năng giúp
tiết kiệm rất nhiều cây xanh. Giấy tái chế cũng góp phần giảm tiêu thụ
năng lượng. Sản xuất giấy tái chế tiêu tốn ít hơn 28-70% năng lượng so
với sản xuất giấy tinh khiết, và dùng ít nước hơn. Với mỗi tấn giấy tái
chế, tiết kiệm được 30.000 lít nước, 3.000-4.000 kWh điện (đủ cho một
căn nhà ba phòng trung bình trong một năm) và hạn chế tới 95% chất gây ô
nhiễm không khí.
Nhưng thật ra giấy không thể tái chế mãi, mà chỉ được khoảng 4-6 lần.
Sau mỗi lần tái sản xuất, sợi tơ giấy sẽ ngắn và yếu đi. Trong quá trình
sản xuất còn phải thêm vào bột giấy tinh khiết để duy trì độ chắc và
chất lượng tơ giấy. Vậy nên chúng ta sẽ không bao giờ hoàn toàn không
dùng tới tơ tinh khiết, cho dù tái chế bao nhiêu đi nữa.
Điều này đặt ra câu hỏi về nguồn nguyên liệu cho cả bột giấy tái chế và
tinh khiết. Thông thường, các nhà sản xuất lấy nguyên liệu thô từ thứ
đã sử dụng rồi (giấy văn phòng, báo, tạp chí), giấy chưa qua sử dụng
(phần thừa khi in, giấy loại bỏ sau khi gói, vận chuyện hàng) hay từ bột
gỗ (chủ yếu là vật liệu thừa ở các doanh nghiệp chế biến gỗ).
Còn bột gỗ ở đâu ra? Giấy tái chế có thể được sản xuất từ bột vụn của
các cây bị đốn trong rừng già, hay từ những khu rừng không được quản lý
bền vững; tiêu thụ những sản phẩm này sẽ gây hại cho môi trường hơn là
những loại tốt. Tương tự, bột tinh khiết từ các khu rừng đơn loài có tác
động tiêu cực tới đa dạng sinh học và bể dự trữ cacbon. Đó là lý do
ngày càng nhiều nhà sản xuất cố gắng có sản phẩm được chứng nhận bởi
Hiệp Hội quản lý rừng bền vững (FSC).
Bên cạnh đó còn có nhiều lo ngại về mặt sử dụng các hóa chất đối
với giấy tái chế. Ngành công nghiệp này lại không mấy quan tâm tới những
vấn đề này: một nghiên cứu của Đức năm 1993 cho biết, trong giấy tái
chế có nhiều hơn tới 10-100 lần cặn bã kim loại độc hại so với giấy tinh
khiết.
Ngày nay nhiều giấy tái chế không được tẩy trắng hoặc dùng oxi thay cho
clo để tẩy. Nhưng một lần nữa, chính nguồn gốc giấy vệ sinh của bạn
quyết định cặn bã nào có thể có trong đó.
Đồng tác giả cuốn sách “Cradle to Cradle” để cập đến việc loại bỏ rác
thải, M.Braungart, nhà hóa học và là người sáng lập ra Cơ quan Cổ động
Bảo vệ Môi trường (EPEA), đã lo lắng về việc sản xuất giấy vệ sinh tái
chế thường bao gồm cả việc biến giấy văn phòng cấp cao thành giấy vệ
sinh cuộn bằng hydrocacbon có gốc halogen (chất gây ô nhiễm hữu cơ khó
phân hủy – POPs). Những thành phần chìm này trong giấy vệ sinh tái chế
không được biết đến rộng rãi. Hydrocacbon có gốc halogen là các hợp chất
clo không chỉ nguy hiểm cho sức khỏe mà còn làm nhiễm bẩn đường thoát
nước. Bằng cách này hay cách khác, một khi các ống nước này được đốt làm
nhiên liệu thì sẽ gây ra ô nhiễm lâu dài.
Ở Anh, Nouvelle là nhãn hiệu hàng đầu về giấy vệ sinh tái chế, những
hãng này thực ra thuộc sở hữu của Georgia Pacific – công ty bị xếp
hạng bét theo khảo sát của WWF năm 2006. Công ty mẹ của Georgia Pacific,
Koch Industries, theo tổ chức Người tiêu dùng đạo đức là một phần của
đội tư vấn cho Tổng thống Mỹ Bush về việc phát triển “thuyết môi trường
luận cho thế kỷ 21” mang tính bảo tồn – một kế hoạch bao gồm việc chặt
xẻ nhiều gỗ hơn và xây nhiều đập thủy điện hơn.
Có thể nói, giấy tái chế tốt cho môi trường hơn giấy tinh khiết vì 2 lý
do: một là sẽ giảm số giấy đưa tới những nơi chôn lấp rác, và hai là
việc sản xuất chúng ít gây hại cho môi trường hơn. Nếu bạn mua giấy tái
chế nghĩa là bạn đang làm nên điều khác biệt.
Nhưng rõ ràng không phải tất cả các loại giấy vệ sinh tái chế đều giống
nhau. Mọi loại giấy đều có một tác động đển môi trường, dùng giấy vệ
sinh tái chế là tốt nhưng không có nghĩa là nó sẽ xóa bỏ tất cả những
lỗi lầm của bạn với môi trường – bạn chỉ làm được điều đó bằng cách cắt
giảm sử dụng giấy. Hầu hết chúng ta đều dùng quá nhiều trong khi có thể
điều chỉnh bằng nhiều lựa chọn khác.
(st)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét